Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

Chiếc áo ‘Ronaldo’ và gánh củi của mẹ tôi


Kí ức World Cup
Hiện tại hàng triệu người trên thế giới đang hòa mình trong từng nhịp lăn của trái bóng Brazuca. Không khí ngày càng nóng hơn trong những trận cầu căng thẳng có sự góp mặt của các đại diện có nền bóng đá hàng đầu thế giới. Một người tha hương như tôi cũng như bao người hâm mộ khác trắng đêm cùng nhịp đập của World Cup bên ly cà phê và tô hủ tiếu đêm ở Sài Gòn. Bất chợt, những kí ức về tuổi thơ lại ùa về trong tôi rõ mồn một.


Năm 1998, cả xóm nghèo chỉ có mỗi một chiếc tivi cũ kĩ, bạc màu. World Cup đến, ban ngày nhà nhà vác cuốc ra đồng, đêm đến tụ tập ở nhà người nào có tivi rồi bàn tán rôm rả về những trận cầu sắp đến. Một vài người lớn tuổi chuẩn bị đĩa cá khô bóp gỏi xoài ngồi nhâm nhi ly rượu chờ World Cup.



Ro


Ronaldo là cầu thủ được nhiều người mến mộ.




Trong giấc ngủ miên man của tuổi thơ tôi nghe đâu đó tiếng hò reo văng vẳng bên nhà hàng xóm. Mắt mũi bèm nhem tôi lọ mọ ngồi dậy và tìm đến gần hơn thứ âm thanh “kì lạ” ấy. Tôi bị mấy người hàng xóm “quyến rũ” bằng những miếng cá khô mằn mặn và ly nước trà nóng hổi, đắng chát. Những ngày sau đó, nhà hàng xóm lại đón thêm một vị khách 9 tuổi đều đặn vào mỗi đêm. World Cup đến với tôi chỉ có thế.


Chiếc áo cuộc đời


Kì World Cup năm ấy kết thúc bằng chức vô địch dành cho người Pháp và trong tôi có nỗi buồn nào đó thật khó tả. Cuối cùng tôi nhận ra mình đã thần tượng Ronaldo tự bao giờ. Tôi bị cuốn hút bởi thứ bóng đá mạnh mẽ và giàu kĩ thuật của anh ấy. Từ đó, tôi luôn ước ao được khoác lên mình bộ đồ thể thao có in dòng chữ “Ronaldo”.


Và trong một trận đấu bóng đá vào buổi chiều với mấy đứa cùng xóm, bất chợt, người tôi khựng lại khi thằng bạn cùng lứa đang mặc bộ đồ đá banh của đội Brazil và đúng ngay số áo của Ronaldo. Nó bảo: “Má tao vừa mua cho đấy. Đẹp không?”.
Tôi lầm lủi bỏ về nhà và nũng nịu đòi mẹ mua cho bằng được chiếc áo ấy. Lưng thấm đẫm mồ hôi, mẹ tôi nhẹ nhàng đặt gánh củi bà vừa đi hái về xuống đất và hỏi: “Bao nhiêu tiền một bộ vậy con?”. “9 ngàn má à”, tôi nhanh nhẩu đáp. “Sao đắt quá vậy. Nhiêu đó nhà mình đi chợ tới mấy bữa đó con”. Nghe câu nói đó từ mẹ, tôi hờn dỗi ngồi lặng lẽ ở một góc nhà nhưng vẫn không từ bỏ ý định vòi vĩnh mua cho bằng được chiếc áo thần tượng.


Những ngày sau tôi nài nỉ theo mẹ lên núi hái củi. Cứ 4h sáng, tôi lẽo đẽo theo mẹ vượt qua những đoạn dốc ngoằn ngoèo, cao vút để tìm chặt củi khô. Mẹ dùng rựa phạt thật mạnh vào những lùm cây chi chít gai nhọn rồi lôi ra một đoạn củi nhỏ xíu bằng cổ tay. Cứ như thế, hết lùm này đến bụi khác, lưng mẹ đẫm mồ hôi. Nhiều lúc tôi trố mắt nhìn mẹ khom xuống dùng bàn tay vớt từng miếng nước đọng trong dấu chân bò bỏ vào miệng để nhường ít nước còn lại trong bình cho tôi. Bóng chiều đổ xuống, hai mẹ con lủi thủi ra về với gánh củi nặng trĩu trên vai.


Phiên chợ ngày hôm sau, tôi nhảy cẫng lên vui sướng khi được khoác lên mình chiếc áo đấu có in chữ “Ronaldo” như mơ ước. Tôi mặc vào và chạy nhảy khoe khắp xóm mà chẳng kịp nhìn vào chiếc giỏ chỉ có vài ba cọng rau mồng tơi, gói mì tôm mà mẹ đang nắm.


Giờ đây, cứ mỗi mùa World Cup đến, tôi lại nhớ về nỗi khổ của mẹ, nhớ về chiếc áo thể thao đầu tiên tôi được mặc. Bởi đó là tình mẫu tử, là mồ hôi nước mắt chứ không “trần trụi” như 20 bộ đồ đá banh đang treo lủng lẳng trong phòng trọ mà tôi đang ở.


Độc giả bình chọn cho bài viết vui lòng bấm Like và Share trên Facebook Fanpage Zing.vn: 



World Cup, áo đấu, ronaldo, kí ức

 

Viết World Cup trên Zing.vn, giành giải thưởng 30 triệu

Zing.vn tổ chức cuộc thi Sống cùng World Cup 2014 từ ngày 12/6 đến 15/7/2014. Chương trình do Thương hiệu Ví điện tử MoMo tài trợ. Giải thưởng gồm giải tuần và chung cuộc.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét